Bóp chặt những chiếc móng dài và cứng vào lòng bàn tay , nghiến đôi
hàm răng thật chặt , đôi mắt đớn đau xuyên qua bóng tối đập vội vào
khoảng không vô định nào đó . Một giọt nước mắt rơi vội vã
ngang qua đôi má xanh xao . Có một chút đau đang nghiền nát tâm tư của
bản thân . Chỉ là một chút .
Khi mình yêu mọi cái trở nên ngây ngô đến “ lạ “. Và khi người ta đau vì tình yêu đó thì cũng ngây ngô nhận ra nó thật “ lạ “ . Một từ “ lạ “ không đủ để nói lên tất cả .
Nhưng nó đủ với một vài thứ không rõ là thứ gì . Một dạng không xác định của thì phủ định .
Lạ cái lạ nhớ da diết nhưng càng nhớ lòng lại càng đau . Lạ quá ! . Lạ
cái lạ càng đau thì lại càng muốn nhớ . Lạ lắm !.Lạ cái lạ lòng càng
đau càng nhớ tình yêu lại cố gắng chạy đi thật xa . Xa
lắm … xa lắm .
Đâu phải vì tính tự ái trẻ con trong mình khiến mọi cái trở nên vô
duyên đến thế . Đâu phải vì cái kiểu giận hờn của mình làm cho mọi việc
trở nên khó xử đến mức này . Mà có lẽ tại vì mọi cái đã
được đong đầy dần từ trước . Có quá trình cả .
Em đã và đang đau đớn lắm anh biết không ? Chắc anh không biết đâu .
Một nỗi đau khó đặt tên đang chà đạp trái tim em . Có những thứ ta cố
gắng làm nó đẹp hơn nhưng lại vô tình làm mọi cái trở nên
xấu thảm hại . Anh biết không ? Khi tình yêu mong manh thì nó sẽ dễ vỡ
bởi những thứ vô duyên không có tên họ một cách vô thức . Anh có biết
không ? Mọi thứ em đang có là những gì em nghĩ mình đáng
phải có . Những giọt nước mắt mặn chát chảy dài trong đêm , từng cơn
đau vò nát tim em từng cơn khiến em không thở nổi . Tất cả đang khẳng
định cho một tình yêu đã vỡ .
Anh hãy suy nghĩ lại đi . Hãy suy nghĩ nhiều vào tất cả những gì đã xảy ra . Và có lẽ anh sẽ nhận ra trong tíc tắc . “ Em không phải là người anh cần “
Em đã yêu bao nhiêu người để rồi tự nói với mình “ Anh sẽ là người cuối cùng “ . Em đã ngủ với bao nhiêu thằng đàn ông để rồi tự đánh giá thấp mình “ Em là một
con điếm chẳng mất tiền chơi “ . Em đã làm gì với tất cả cái Tôi
tồn tại trong bản ngã của chính mình để chẳng ai chấp nhận nỗi em được
lâu dài ? . Em đã là
một đứa con gái , một con đàn bà ra sao mà chẳng ai có thể chịu nỗi
bản tính ngông cuồng của bản thân em . Em đã luôn đặt cho mình những câu
hỏi và biết câu trả lời là vô nghĩa . Là vô nghĩa cả
thôi .
Anh có thể ngủ với em , có thể làm tình với em , cũng có thể nắm tay
em thật chặt đi trên phố . Anh có thể đút cho em những muỗng thức ăn
ngon , anh có thể ôm ấp em trong bóng tối của rạp chiếu
phim . Anh có thể đỡ em bước xuống Taxi , anh cũng có thể mở cửa cho
em khi bước vào quán ăn . Anh có thể nhìn vào mắt em và nhìn thấy hình
ảnh của anh trong đáy mắt ấy . Anh có thể nhiều quá phải
không anh ? . Nhưng anh không thể nhận ra con tim em rung rẩy với
những câu nói lạnh lùng , vô cảm từ anh . Anh đã không thể .
Em biết cuộc sống của anh là những chuỗi bận rộn kéo dài không thể xác
định . Em hiểu mọi thứ anh đang làm là không chỉ dành cho bản thân em .
Em nhận thấy những thứ anh đang trút vào người em là
những con chữ mệt mỏi chạy ra từ não . Em biết mọi thứ và chính vì em
biết nên em đau . Vì em đau nên em nghĩ mình nên “ Trả cuộc sống lại cho anh “ .
Em xin trả cuộc sống lại cho anh !
Cuộc sống của anh là những lúc anh ôm máy tính với những trang web anh
thích . Cuộc sống của anh là đi những nơi anh muốn đi . Cuộc sống của
anh là những điếu thuốc đỏ lửa cháy dần trên hai đầu
ngón tay ngã màu vì khói thuốc . Cuộc sống của anh là những phút giây
rảnh rỗi có thể nói chuyện với nhiều người . Cuộc sống của anh không
phải là của em . Cuộc sống của anh là của anh . Nên em trả
cuộc sống lại cho anh .
Khi em trả lại cho anh thì em sẽ không chiếm hết thời gian rảnh của
anh để mè nheo đòi hỏi . Lúc em không còn tồn tại trong cuộc sống của
anh mọi cái sẽ trở nên dễ dàng và trơn tru . Anh có thể
dành quỹ thời gian thừa để sống một cuộc sống mình thích . Đi những
chốn mình muốn đi , làm những việc mình thích làm . Cuộc sống trở thành
thoải mái lắm phải không anh ?
Sẽ không có một câu nói nặng lời nào được thốt ra . Sẽ chẳng có câu
nói vô tâm nào làm đau lòng một ai cả . Sẽ không có sự vô tình làm đau
đớn niềm tin của ai . Sẽ không có ai phải khóc trong nỗi
đau ngây dại . Sẽ không có em trong cuộc đời anh . Sẽ không …
Vì cuộc sống là những ngày dài miệt mài với những công việc khó nói .
Nên anh sẽ phải cần một ai đó chấp nhận được những câu nói vô tình ,
hành động vô tình của chính mình .
Cuộc sống là những ngày dài lê thê trong sự mỏi mệt của cái gọi là cam
chịu . Nên anh hãy tìm một ai đó có thể chịu đựng được bản chất “ bất
chợt “ của anh .
Em nói nhiều quá phải không anh ? ..
Hi ! … Có lẽ em sẽ chỉ nói một lần này nữa thôi . Lần cuối cùng .
Em sẽ không là con nói nhiều với anh nữa .
Câu cuối cùng em muốn nói : Em xin trả cuộc sống lại cho anh !
Tạm biệt anh . Tình yêu một thuở .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét