Thứ Bảy, 26 tháng 11, 2011

Thơ Tình Xứ Huế

 


Anh đưa em về cùng gió
Đêm nay trăng lạnh hao gầy
Bài thơ ngủ vùi trong cỏ
Dỗi hờn một thoáng heo may

Anh đưa em về cùng mây
Ngàn năm mây đòi chở gió
Ngàn năm đất hoài ôm cỏ
Ngàn năm anh… tình lắt lay

Anh đưa em về – mưa bay
Nhớ nhung giăng đầy hơi thở
Lất phất quất vào nỗi nhớ
Buồn ơi, xa vắng nơi nào?

Anh đưa em về – chiêm bao
Lời yêu ngập ngừng mơ ngủ
Bóng tan – nhạt nhòa lối cũ
Cuối đường tình vẫn hồ nghi…

Anh đưa em về trong mê
Cõng em dọc dài ký ức
Nỗi đau giật mình tỉnh thức
Khóc tình rụng giữa ngàn khơi

Cuộc đời là niềm tiếc nuối
Muộn màng chìm giữa nhân gian
Em xin làm viên đá cuội
Dửng dưng lăn giữa cuộc đời…

Nhớ

Cả ngàn cách,
răng níu chân người kiểu nớ Huế ơi
Cả mênh mông giọt sương,
răng giọt Huế đầy khắc khoải
chơi vơi
          bùi ngùi
                  dai dẳng…

Dẫu dịu dàng
cũng đủ nhớ thật nhiều… mỗi khi xa.

Muối trắng
 

Anh ra ngoài hải đảo
Giữa trùng khơi, thiếu muối thiếu đất liền
Con mèo anh mang theo cũng đành ăn nhạt
Meo… meo… hoài hạt muối phía bờ em

Hòn đảo ngâm mình trong biển mặn
Hai ta ngâm mình trong thiếu vắng
Nên ngày đêm con sóng dâng cao
Cứ trùng trùng muối trắng gửi về nh
 Nhớ biển

Chàng trai tóc bạc là tôi thuở ấy
Giống chú còng ngược gió chạy liêu xiêu
Câu thơ viết xong rồi sóng lấy
Như dã tràng xe cát vẽ bùa yêu

Nhớ mùa hè Nha Trang
hương xoài quyện
Nhớ cuộc tình giấu dưới rặng phi lao
Đá Hòn Chồng đêm trăng xưa chợt hiện
Biển bạc đầu thuở ấy, cứ nôn nao

Sóng ơi, sao cứ rì rào bên tai như thầm kể
Đã bao năm ì oạp mãi xô bờ
Ở Huế, có người ngồi nhớ biển
Nghe tiếng lòng
vỗ sóng
biến thành thơ…

 
Ừ thôi, tưởng tượng


Tưởng tượng một người
Hồn xanh như cỏ
Tâm rộng như trời
Cho tôi bé nhỏ
Thả đời rong chơi

Tưởng tượng một người
Lặng im như tượng
Khổ đau vui sướng
Giấu tận đáy lòng
Thông minh, tinh tế
Lặn vào bên trong

Tưởng tượng một người
Tấm lòng cao cả
Khi tôi vấp ngã
Người ấy đỡ dìu
Ngực tôi – người tựa
Muôn ngàn tin yêu

Hoang mạc khô cằn
Người như ốc đảo
Cho bao khô khát
Tan vào dịu êm
 
Tưởng tượng một người
Tốt như là đất
Nhận bao cay đắng
Vẫn cho ngọt lành
Quả người – tôi hái
Hồn đầy nụ xanh
Tưởng tượng một người
Bao dung – bản lĩnh
Cho tôi úp mặt
Khóc to một lần
Khóc như trẻ nhỏ
Chẳng cần giấu quanh!
Tưởng tượng một người
Ừ thôi tưởng tượng…

 Chiếc hôn

Gửi lại
trên mi dòng nước ấy
Khi buồn em cứ thả xuống môi
Riêng ta
ôm chiếc hôn ngồi đợi
Dẫu muôn trùng
chỉ có
em thôi…

Dại ngộ

Tôi trót đánh rơi chùm hoa tháng Năm
như lửa
Rồi ngoảnh mặt đi
không một lời chào
Xác phượng nào máu tứa
hồn đau?

Trót một lần dại ngộ
Em thành lòng đất tù ngục của tôi
Em – thời gian khắc khoải, trừng phạt của tôi
Em – giọt sương khuya hững hờ, khao khát của tôi…

Tôi bỗng như xác ve khô kiệt
không ca nổi đêm hè
không cất nổi lời yêu
Lặng câm
buồn nỗi buồn hóa kiếp…
Định nghĩa
                
Chỉ còn một vệt sóng
đau và khô trắng như muối

Mái tóc suốt một thời nông dại
cũng không xanh

Nắng và gió miền trung
hanh hao một trời cỏ

Ve không kêu được nữa
hoa đã tím lạc màu

Trái tim âm ỉ đau
dù sinh ra không phải để chịu đựng

Ta nhặt cho mình chùm hoa phượng
đã chín nấc trong hè

Tình yêu là như thế?
 Bùa si

Nắm lại tay em buồn quá đỗi
Bùa si mắt ngọc gái thay chồng
Vòng tay khóa chặt ngang eo rượu
Ôm trọn tình nhau tròn số không.
 Mượn

Mượn em
Hóa giải cuộc tình
Dẫu
Bên bờ bãi
Lênh đênh
Trốn
Tìm
Dã tràng
Xóa vết chân chim
Dấu xưa còn vọng
Mắt chìm
Môi trôi
 Xác hồng

ngày tình yêu chớm nở
những bông hồng ngát hương
bây giờ hoa, em hỡi
cánh rã rơi lạnh lùng

những cánh hoa bầm đỏ
như khóc lại như cười
đừng quét đi em nhé
màu hoa còn chưa phai

cánh cháy lên như mắt
cánh run thầm như môi
cánh vặn cong như nhớ
cánh vương sương ngậm ngùi

đừng quét đi em hỡi
những cánh yêu một thời
- không còn làm hoa xin làm lửa!
tro tình nào dễ nguôi…
 Lời chưa nói

Ngày gió, em bước vội
Bóng hình ai sao lẳng lặng bênđường
Anhđứng dướiánhđèn vàng rực rỡ
Trên tay cầm nửasắc tigôn

Bước qua đường, em chợt bừng tỉnh vội
Tiếng còi xe rít suốt quãngđường dài
Em, một mình em nói khẽ:
Anh, mãi về với cát bụi mà thôi

Em nhớ, tháng ngày anh bỏ lại
Một mình em nơi phố vắngđợi chờ
Gió mơn man vuốt tóc em nói khẽ
Đừngđợi nữa, người sẽ chẳng vềđâu

Mặc lời gió, em vẫnđợi
Cuối phố mỗi bóng emđi về
Rồi bỗngđến ngày nửa sắc tigôn
Trên bàn tay và trongánh mắt buồn
Chờ đợi

Có đợi chờ khuya em mới biết
Rượu nồng chưa nhạt chẵn mười năm
Dằng dặc nỗi lo đêm sâu thẳm
Hiên nhà in bóng, dáng nghiêng – em
 
Bất chợt xô vào cơn gió lạ
Đông đã về chưa, Thu sắp qua
Ngoài ấy sương đêm dày, chắc lạnh
Mà anh không đội mũ bao giờ
Mong gió ngoài hiên, em vẫn đợi
Tim em chỉ lối dẫn anh về…
 Bí mật

Những đốt tưởng tượng cuối cùng rồi cũng được niêm phong  kín mít
Em khép chân lại
Đóng sầm cánh cửa cuộc tình

Bới lại mái tóc hoang dã
Cài lên đầu chiếc nơ làn điệu hip hop
Và ánh mắt Flamenco
Em mím môi lại ranh mãnh một cú mím phù thủy

Những gã đàn ông biến thành ruồi
Bay trên bờ mật nầng nẫng
Có lẽ cần một cái vĩ ruồi
Để chấm hết bằng một cú đập thật mạnh
Mà có khi chỉ cần một cái bao ni-lông đầy nước
Treo trong quán bún bò ngoài cửa An Hòa


Cuối cùng là Delete
Ctrl + A
Cho những đường link, những ô cửa sổ, friends list
Recycle Bin
Em mở trừng mắt – Enter
Trống rỗng

Giờ chỉ còn những bí mật trong em
Trong nhà tu kín khổng lồ
Những tia máu chảy róc rách trong các bức tường
Thầm thì qua những mao mạch đá
Nghe vọng hồi chuông kinh cầu
Mơ hồ sám hối

Gửi …

Trời ơi! Ta nhớ quá!
Muốn hoá thành chim bay
Vượt muôn ngàn đèo dốc
Lên cùng em đêm nay!

Giữa mùa đông lạnh giá
Ta mong có Hạ về
Giữa trùng trùng sóng cả
Tìm đâu hoa sim quê!

Em là Hoa của Gió
Là Nắng của Muôn Trời
Làm sao Ta nắm được
Chút thơm nồng… Em ơi!

 Không đề cho tình yêu

Em ví ngực anh hạt lúa lép cuối mùa
Tháng, năm người đi còn thổn thức
Quê hương ơi lúa mãn mùa chưa?

Em cười hộ anh niềm vui luống tuổi
Đêm nuốt suông ánh lửa lập lòe
Những chuỗi cười lên rêu bổi hổi

Em hát anh nghe bài ca thiếu nữ dậy thì trăng
Đêm đồng lõa tình yêu ngày con gái
Để hôm nay chăn chiếc lạnh lưng trần

Anh ra đi chẳng hề quay lại
Lúa vẫn trổ đòng, vui vẫn hồn nhiên, bài hát vẫn vo tròn
ký ức
Nhắn niềm tin trong ngực
Nỗi đau em trái gió đã đâm mùa.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét