Thứ Hai, 19 tháng 12, 2011
Bắt bệnh sinh viên
Nhiều sinh viên không những sống chung với tật xấu, mà còn vô tình lan truyền cho nhau...
Từ trước tới giờ ta thường ngại thái độ “bới lông tìm vết” của người đời và hầu như cứ thấy ai đả động đến nhược điểm của mình thì phản ứng ngay hoặc lảng tránh. Giới SV chúng tôi cũng vậy, bên cạnh những ưu điểm như sự năng động, tự tin, nhiệt tình và đầy bản lĩnh còn có không ít người mắc những “căn bệnh” mà nếu không nêu ra thì thật khó nhận diện...
Bệnh lười...
Trong hoàn cảnh các môn học tín chỉ ngày càng nhiều, thì một sinh viên phải cáng đáng bài tập của tất cả các môn là một điều khá khó khăn. Chính vì thế, bệnh lười của sinh viên đang hoành hành trong gới sinh viên và khá phát triển trong giới sinh viên Việt Nam.
Hiện nay có một bộ phận không nhỏ sinh viên rất lười. Quỹ thời gian của họ hầu như chỉ dành cho việc chơi, tụ tập bạn bè hay lượn lờ phố xá. Con trai có thể mê mệt vì game còn con gái thì nhiều phen đắm đuối với thời trang, mĩ phẩm mà không để ý đến lịch học cũng như tình hình bài vở ở trên lớp.
Hay là việc làm tiểu luận, luận văn của sinh viên cũng là nằm trong bệnh lười của sinh viên. Một số xa vào các trò chơi nên không thể tự thân vận động được vì không còn nhiều thời gian, và có muốn làm thì cũng không biết tìm số liệu, lập đề cương, viết thành bài hoàn chỉnh như thế nào nên bộ phận này đành phó mặc cả cho những địa chỉ bán bài làm hoặc mò mẫm trên mạng với vài từ khóa đơn giản thì hẳn bạn sẽ tìm được vô số địa chỉ “bỏ túi” của giới sinh viên lười. Ở đó có đủ các thể loại: từ bài tập tuần, bài tập lớn học kì, tiểu luận cho đến khóa luận. Chỉ cần bỏ ra từ 10. 000 - 100. 000đ là sinh viên có thể hỉ hả ra về với bài làm khá hoàn chỉnh, chỉ cần chỉnh sửa chút ít.
Bệnh lười khiến không ít sinh viên mất đi khả năng đề kháng để chống chọi với sức ép của công việc trong thực tế. Họ ngại khó, ngại khổ, ngại va chạmbởi vậy khi ra trường sự khắc nghiệt của công việc làm họ cảm thấy ngột ngạt, thậm chí bỏ lỡ nhiều cơ hội.
Giờ “cao su”
Ở nước ta thói quen xấu này không chỉ hình thành nơi công sở, cơ quan Nhà Nước mà ngay cả tầng lớp sinh viên tri thức cũng bị… dính.
Tiếng chuông vào lớp vang lên lúc 7 giờ thì phải sau đó nhiềusinh viên mới có mặt. Không biết ai chờ ai nhưng thực tế ở một số giảng đường thầy giáo “chờ” sinh viên là chuyện có thật 99,9%.Tại các buổi giao lưu, hội thảo dành cho sinh viên,bao giờthời giancũng bị “cao su”từ 30 phút đến 1 tiếng đồng hồ là chuyệnbìnhthường. Hình như cụm từ “thời gian cao su” đã ăn sâu vào tiềm thức của sinh viên nên chẳng ai trách được ai. Không chỉ cao su thời gian từng giờ, sinh viên bây giờ có xu hướng kéo dài thời gian từng ngày, từng tháng. Thời gian nghỉ tết tương đối dài, vậy mà ra tết một tuần rất nhiều giảng đường vắng sinh viên như Chùa Bà Đanh. Chẳng hiểu sinh viên cao su thời gian tết để đi chơi cho đã hay vì một lý do nào đó mà chỉ có sinh viên mới biết.
Sống thử và... sinh thật
Sống trong môi trường xa người thân, thiếu thốn tình cảm, sinh viên bước chân vào tình yêu trong sáng là lẽ thường, nhưng không ít cử nhân tương lai đến với nhau và “sống thử” công khai như cặp vợ chồng. Và cái gì tới, sẽ tới...
Nhiều đôi sống thử với nhiều lý do khác nhau: một số thì lấy cớ là “giảm chi phí”, một số thì “kiểu gì chúng tôi chả lấy nhau”, một số khác là do “bản năng”, do “thích”, do theo trào lưu… Nhưng thực tế cho thấy, tình yêu sinh viên rất khó có một kết thúc tốt đẹp. Hầu hết các đôi khi ra trường đều không vượt qua được nhiều áp lực xung quanh.
Việc “sống thử” sẽ không có gì đáng ngại với các đôi có kết cục tốt nhưng thường thì vẫn gây rất nhiều hậu quả khôn lường. Nạo phá thai ở bệnh viện ở mức báo động, người con gái thì một lần lỡ là mang tiếng cả đời
Thụ động và thiếu tự tin
Không thể phủ nhận rằng sinh viên ngày nay năng động, tự tin trong nhiều hoạt động. Song số sinh viên năng động đó chỉ chiếm một phần khá "khiêm tốn", phần lớn còn lại vẫn thụ động, chưa đủ can đảm thoát khỏi chiếc "vỏ bọc" của chính mình. Thế nên có người đã ví "giới trẻ Việt đang đi bộ trong một cuộc thi chạy marathon"
.Giảng viên giảng bài, phía dưới sinh viên nói chuyện riêng. Lúc giảng viên dành thời gian cho sinh viên thảo luận, phát biểu ý kiến thì...ngồi im như “ngậm hột thị”Một thực tế là sinh viên năm thứ 3, thứ 4 đại học nhưng vấnngại phát biểu ý kiến hoặc trình bày trước đám đông vì thiếu tự tin, thiếu thói quen suy nghĩ, đi học chỉ biết chép chính tả.
Vì thiếu tự tin mà không ít sinh viên ta khi tiếp xúc với khách du lịch nước ngoài bị “cứng lưỡi” không thốt được từ nào tử tế. May ra chỉ bi bô vài câu giới thiệu họ tên, quê quán, chỉ đường cho khách tây là cùng. Dẫu rằng thâm niên học ngoại ngữ của các bạn đâu phải tính tứng ngày mà phải mất 3 năm, 5 năm, có nơi 7 năm. Lý giải cho sự “không nói được” là vì run quá!
Ai cũng có tật xấu, biết mình có tật xấu là tốt, sửa tật xấu lại càng tốt hơn. Dường như nhiều bạn sinh viên trong chúng ta vẫn sống chung với tật xấu, truyền cho nhau tật xấu mà chưa có ai đi tiên phong trong phong trào chống những tật xấu của mình.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét