Hỡi thế gian tình là gì mà đôi lứa thề nguyền sống chết” – Mỗi lần
nghĩ đến thế nào gọi là tình yêu là mình lại nhớ câu nói nổi tiếng - bất
hủ - kinh điển trong một tác phẩm kiếm hiệp của nhà văn Kim Dung.
Tình yêu là một cái gì đó vừa diệu kỳ vừa huyền bí. Nó có thể biến một
kẻ xấu thành người tốt, và ngược lại, cũng có thể biến một người tốt
thành kẻ xấu. Nó như chất kích thích, gây mê làm cho người ta một khi đã
rơi vào thì khó lòng thoát khỏi. Tình yêu dệt nên một bức màn hạnh phúc
nhưng tiềm ẩn bên trong là những gai nhọn ko ngờ, luôn chực chờ để bất
cứ lúc nào cũng có thể làm tổn thương ta. Tuy nhiên, nếu thuộc về nhân
tình thế thái thì phẳng lặng quá cũng đâm nhàm chán, tình yêu cần sự thử
thách và chông gai, cần những trải nghiệm đau thương, cần những lúc
chênh vênh bên bờ vực của còn và mất… Bởi có thế con người mới biết để
mà trân quí hạnh phúc của mình.
Hôm nay mình thật là sến và dài dòng. Mình còn muốn dài dòng thêm nữa để
chia sẻ với mọi người một câu chuyện mà mình biết. Mình ko có duyên với
văn chương nên ko biết kể sau cho mọi người đồng cảm.
Câu chuyện này chưa đến hồi kết, vì những nhân vật trong đó cũng trạc
tuổi mình thôi. Mình quen biết với cả ba người nhưng ko biết khuyên sao
cho đủ. Hy vọng nhận được nhiều ý kiến từ mọi người.
Mình ko tiện nêu tên cũng như nơi chốn trong câu chuyện. Cũng ko có khả
năng thêm thắt lời thoại cũng như miêu tả biểu cảm của từng người, mà
chỉ kể ra đây như sơ lược hay tóm tắt một bộ phim thôi.
Có hai người con gái hơn kém nhau 1 tuổi. Mẹ của 2 cô là chị em ruột của
nhau. Vì là chị em họ phía ngoại nên từ nhỏ đã thân thiết lắm. Tuy tính
cách khác nhau nhưng cả hai ko khác gì chị em ruột. Cô em tính tình
hướng ngoại, là người cởi mở hòa đồng, ngoại hình lại xinh xắn nên dễ
dàng tạo ấn tượng tốt với mọi người trong lần gặp đầu tiên. Ngược lại,
cô chị thì thâm trầm ít nói, là tiêu biểu của mẫu người hướng nội.
Cô em có một người bạn trai làm việc ở xa, mà theo cô chị thì đó là một
người rất ư ko phù hợp. Cô chị ko chịu nỗi khi thấy em gái lúc nào cũng
vì anh chàng kia mà khóc lóc buồn rầu. Mấy lần xúi nó bỏ thằng kia đi mà
ko được, nêu bao nhiêu lí lẽ phải trái đều ko thành công. Cô em tính
tình hoạt bát, lại xinh xắn đáng yêu, sợ gì ko tìm được bạn trai tốt?!
Trong lớp ngoại ngữ mà cô em theo học, khóa đó có một anh giáo rất xinh
trai. Bằng tuổi cô em thôi mà trông rất chững chạc. Ngoại hình có, sự
nghiệp cũng có, trí thức có, hào hoa cũng có. Tóm lại anh chàng là mẫu
nam nhi lí tưởng trong mắt các cô gái. Như đã nói, cô em tính tình phóng
khoáng thân thiện nên chả khó khăn gì mà thân thiết với anh thầy. Hôm
nào học về cũng kể cô chị nghe mấy chuyện trong lớp. Nghe màu, coi bộ
cũng khoai khoái anh chàng kia. Cô chị lần nào cũng nửa đùa nửa thật:
“Quen bé thầy cho rồi, bỏ quách thằng kia đi!”
Theo lời kể của cô em thì anh thầy đã có bạn gái rồi. Hai người quen
nhau từ thời phổ thông. Tnghiệp xong thì cô nàng du học bên US với lời
hứa khi nào về sẽ theo chàng dzìa dinh. Cho nên cứ mỗi lần cô chị chọc
ghẹo ghép đôi thì cô em lại ca đi ca lại: “Người ta có bồ rồi!”
Rồi mỗi lần nghe cô em than vãn chuyện tình yêu với anh bồ hiện tại, cứ
vài ngày ko cãi nhau thì cũng giận hờn. Nghe vừa bực vừa chán nhưng
thương nhỏ em nên cũng cam tâm tình nguyện chịu tra tấn. Lại thêm dạo
gần đó, cô em ít đi với cô chị hơn, lí do là anh thầy rủ đi uống nước,
rủ đi hóng gió, câu cá, ngắm trăng… Rồi lâu lâu lại khoe với cô chị vài
món trang sức be bé xinh xinh mà anh thầy tặng, và ko quên nhờ cô chị tư
vấn xem nên trả lễ thế nào. Mặc dù chưa gặp qua anh thầy xinh xắn của
cô em nhưng cô chị đoan chắc anh chàng kia 90% là có í đồ với em gái
mình rồi. Với cả qua lời kể, có vẻ chàng trai đó là người thích hợp với
em gái. “Thì mày bỏ thằng bồ mày đi rồi kêu anh thầy của mày bỏ con nhỏ
kia đi, rồi tụi mày thành một cặp, dễ ợt!” – cô chị nói nghe vừa đơn
giản vừa buồn cười. Cô em biết chị mình chọc ghẹo nên chỉ cười lỏn lẻn
và đáp lại một câu quen thuộc: “Em chỉ coi thầy như bạn thôi à!”
Thử hỏi, có thằng con trai nào rãnh rỗi như dzậy. Tự dưng lâu lâu lại rủ
con gái nhà người ta đi chơi riêng, rồi tự dưng lại tặng những món quà
chả cần lí do. Cô chị nói: “Mày bờm quá! Lần đầu nó tặng mày sợi dây
chuyền hình cái chìa khóa nghĩa là í nó nói giao cho mày chìa khóa trái
tim nó rồi, nói mày cứ tự nhiên muốn ra vào tùy í. Rồi lần thứ 2 nó tặng
mày cái lắc tay có cái lục lạc kêu leng keng, là nó muốn nói cho dù mày
có đi bất cứ nơi đâu chỉ cần đeo cái lắc đó, có tiếng chuông đó là nó
sẽ biết mà tìm đến bên cạnh mày!” Cái lần mà cô chị giải thích í nghĩa
những món quà cho cô em nghe, coi bộ cô nhỏ cũng nghiêng ngả lắm rồi.
Cộng thêm việc gần đây có tin nội bộ là thằng bồ cà chớn có vài con đeo
như sam. Qua mấy trận cãi nhau to, rồi những lần cô chị tích cực rỉ tai
những lí lẽ logic và hợp lí, cuối cùng nhỏ cũng đá cái thằng sở khanh
đó.
Một ngày, cô em gọi cô chị ra café và nói: “Thầy nói, mới chia tay bạn
gái rồi!” Cô em còn kể trông thầy buồn và suy sụp lắm. Quen nhau lâu như
thế, đột ngột nhỏ kia nói chia tay là chia tay, chả đưa ra lí do gì cả.
Cô chị lại giải thích: “Có gì đâu khó hiểu! Con bé đó ở xứ lạ quê người
rất cần có tình cảm. Bạn trai thì ở xa như vậy, chỉ cần có ai đó tốt
tốt một chút thì xiêu lòng ngay. Còn chưa kể đến chuyện xa mặt cách
lòng, tình cảm cứ nhạt dần nhạt dần. Chẳng qua là ko muốn nói rõ ràng để
tránh làm tổn thương nhau. Có thể nó đã thay lòng từ lâu rồi, nhưng còn
ngại tình nghĩa với anh thầy của mày nên dây dưa đến bây giờ mới quyết.
Còn bé thầy nữa, buồn là đương nhiên nhưng suy sụp thì chưa chắc. Nếu
nó ko linh cảm đến việc chia tay tất yếu với bạn gái thì ko có chuyện nó
tuần 2 lần rủ mày café cà pháo này nọ đâu. Còn nếu nó ko như những lời
chị vừa nói thì bảo đảm luôn là nó cũng cà chớn ko thua thằng bồ cũ của
mày!” Vừa nói đến đó, cô em nhảy dựng lên bênh vực anh thầy chằm chặp.
Cô chị cười vì rốt cuộc cũng gán ghép thành công.
Dạo gần đây cô chị với cô em chỉ còn gặp nhau qua điện thoại. Cô em ko
còn than vãn và khóc lóc như trước. Cô em khoe, cuối cùng cũng có thể
xưng anh em với thầy mà ko thấy gượng nữa. Một hôm, cô em gọi điện rủ cô
chị đi chơi cùng. Từ bấy đến giờ, cô chị đã gặp qua anh thầy của nhỏ em
đâu. Cô em nói anh thầy của nó cũng muốn biết mặt cô chị lắm, nghe cô
em kể nhiều nên cũng đâm tò mò. Nhưng, 1 lần hẹn rồi 2 lần hẹn… cứ ko
người này bận thì người kia kẹt. Mấy cô em họ khác đều đã gặp qua mà bà
mai thì vẫn chưa biết mặt.
Để chắc ăn, cô em quyết định mùng 1 Tết sẽ dẫn bạn trai về chào cả nhà,
lần này thì ko thể nào trật pha được nữa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét